Mình vừa đọc một bài viết về đàn bà "nước lọc".
Mới đầu cứ nghĩ rằng nước lọc là nhạt, nhưng thành ra lại chất chứa rất nhiều
điều đặc biệt, thành ra bất cứ thứ nước hảo hạng nào - cũng đều phải có gốc gác
từ thứ nước mát lành tinh khiết ấy.
Bài viết như thế này:
Những người đàn bà như họ bị gọi là “nước lọc”. Họ không xấu nhưng không đẹp, không ăn bám cũng chẳng kiếm bộn tiền, không đần độn nhưng chẳng thể gọi là sắc sảo, cắm cúi làm vợ, đẻ con, vật lộn với đủ loại kế hoạch xoay quanh căn bếp, vườn nhà và lũ nhóc.
Khổ nỗi, những người đàn bà “nước lọc” lại hay vớ được các chàng “rượu mạnh”- hay ho, vững chãi và giỏi kiếm tiền. Các chàng đủ khôn ngoan để hiểu rằng cái giống nước lọc ấy tuy nhạt nhưng lành và mát: tưới vào cây - cây tốt, đổ vào gạo - gạo thành cơm, pha trà, uống thuốc đều cần tới cả. Cái giống nước lọc, đựng vào đâu cũng được, dùng gì cũng tiện, lại chẳng phân biệt sang hèn, dễ xin dễ kiếm, dễ dùng, dễ bỏ, không đòi hỏi, cũng chẳng cầu kỳ.
Các chàng cũng hiểu, những
nàng thông minh thường khó lường, những nàng tài hoa thường ẩm ương, những cô
chân dài thường yêu đồ hiệu- ghét việc nhà, còn những người đàn bà vừa ngoan hiền
chịu khó, vừa xinh đẹp quyến rũ, vừa giỏi giang thông minh, vừa nọ…lại vừa kia
thì… vô cùng hiếm. Mà đã hiếm, thì khó tìm, và dù đã tìm được, chắc gì có được,
dù đã có được, chắc gì giữ được trong tay. Thế nên, các chàng rượu mạnh quyến
rũ, mạnh mẽ ấy thường chọn yêu đương và chung sống với một “nước lọc” biết an
phận, biết xây tổ và chăm con cho mình.
Khổ nỗi, vẫn biết nước thì tinh khiết, vừa mát lại vừa lành, nhưng mà uống độc vị cả đời thì cũng chán. Thế nên các chàng thi thoảng vẫn lén lút rủ nhau chuyện này chuyện nọ. Nhẹ thì la cà cà phê, chè lá, phởn phơ thì bia hơi, hăng tiết thì vào bar uống cocktail hay về quê chơi quốc lủi. Các chàng nghĩ bụng, mấy bà “nước lọc” có biết thì cũng chỉ sôi lên sùng sục như canh quá lửa rồi lại nguội dần, cùng lắm thì đá đổ bình trà, đập tan hũ mật, hấm chỗ này, hứ chỗ nọ, chứ còn lâu mới dám đụng tới rượu quý của mình. Mà các bà “nước lọc” cũng chẳng có gan “ông ăn chả, bà ăn nem” vì sợ bị tóm và cũng chẳng dám đánh ghen vì sợ “xấu chàng hổ ai”. Các chàng biết là nước đã ở trong chum thì sợ bị san ra vại, đã ở dưới suối thì sợ chảy vào mương; biết là nước có sôi tung tóe thì rồi sẽ nguội, nên họ cứ hết trà lại rượu, hết cà phê lại mật ong.
Chớ có lầm.
Hơn nửa những người bị các chàng rượu mạnh hào hoa và các nàng “cocktail” sành điệu gọi là “nước lọc”, thực ra là vodka loại nặng, hoặc chí ít cũng là quốc lủi mẻ đầu. Họ chọn phận “nước non” chỉ vì một chữ “tình”. Vì họ yêu cái người đàn ông họ lấy, vì họ biết rõ nếu họ cũng sóng sánh lóng lánh như các em “cocktail” xinh đẹp giỏi ỡm ờ, thì ai chăm cha mẹ già, ai nâng niu con dại, ai giữ bếp lửa hồng, ai lên- ai xuống cùng ai; nếu họ cũng bon chen trồi trổ vì tiền vì danh, cũng lồng lộn áo xống với tình nhân, thì ai trồng cây vun luống, ai che nắng, ai hứng mưa.
Các chàng cứ tưởng mấy bà thì chả biết gì về xã hội, chẳng rành gì những trò hoa lá của đàn ông, và chẳng bao giờ dám buông tay thả vỡ những gì mình nâng hứng. Họ không biết, đa phần những người đã có bản lĩnh sống ngoài vòng bon chen thì đều là những người bon chen rất giỏi. Những người đã hết mình gìn giữ hạnh phúc, thì sẽ không bao giờ tiếc nuối khi phải buông tay. Những người đàn bà không màu mè, xanh đỏ, lại thường đằm thắm ấm áp. Họ chọn sống cuộc đời “nước lọc” vì họ biết rõ họ muốn gì và được gì từ đó, chứ không phải vì họ đần đụt hay kém cỏi mà không sống được đời”cocktail”.
Họ quên mất rằng, mỗi lần sôi sùng sục, bắn tung tóe, là một lần nước bị làm đục, bẩn hay biến chất. Nước không còn tinh khiết nữa, mà có vị ngang ngang. Nước không còn mát lành nữa, mà có mùi thạch tín.
Thế nên, muốn “nước lọc” luôn mát lành, thì rượu mạnh ơi, xin đừng sóng sánh!
Khổ nỗi, vẫn biết nước thì tinh khiết, vừa mát lại vừa lành, nhưng mà uống độc vị cả đời thì cũng chán. Thế nên các chàng thi thoảng vẫn lén lút rủ nhau chuyện này chuyện nọ. Nhẹ thì la cà cà phê, chè lá, phởn phơ thì bia hơi, hăng tiết thì vào bar uống cocktail hay về quê chơi quốc lủi. Các chàng nghĩ bụng, mấy bà “nước lọc” có biết thì cũng chỉ sôi lên sùng sục như canh quá lửa rồi lại nguội dần, cùng lắm thì đá đổ bình trà, đập tan hũ mật, hấm chỗ này, hứ chỗ nọ, chứ còn lâu mới dám đụng tới rượu quý của mình. Mà các bà “nước lọc” cũng chẳng có gan “ông ăn chả, bà ăn nem” vì sợ bị tóm và cũng chẳng dám đánh ghen vì sợ “xấu chàng hổ ai”. Các chàng biết là nước đã ở trong chum thì sợ bị san ra vại, đã ở dưới suối thì sợ chảy vào mương; biết là nước có sôi tung tóe thì rồi sẽ nguội, nên họ cứ hết trà lại rượu, hết cà phê lại mật ong.
Chớ có lầm.
Hơn nửa những người bị các chàng rượu mạnh hào hoa và các nàng “cocktail” sành điệu gọi là “nước lọc”, thực ra là vodka loại nặng, hoặc chí ít cũng là quốc lủi mẻ đầu. Họ chọn phận “nước non” chỉ vì một chữ “tình”. Vì họ yêu cái người đàn ông họ lấy, vì họ biết rõ nếu họ cũng sóng sánh lóng lánh như các em “cocktail” xinh đẹp giỏi ỡm ờ, thì ai chăm cha mẹ già, ai nâng niu con dại, ai giữ bếp lửa hồng, ai lên- ai xuống cùng ai; nếu họ cũng bon chen trồi trổ vì tiền vì danh, cũng lồng lộn áo xống với tình nhân, thì ai trồng cây vun luống, ai che nắng, ai hứng mưa.
Các chàng cứ tưởng mấy bà thì chả biết gì về xã hội, chẳng rành gì những trò hoa lá của đàn ông, và chẳng bao giờ dám buông tay thả vỡ những gì mình nâng hứng. Họ không biết, đa phần những người đã có bản lĩnh sống ngoài vòng bon chen thì đều là những người bon chen rất giỏi. Những người đã hết mình gìn giữ hạnh phúc, thì sẽ không bao giờ tiếc nuối khi phải buông tay. Những người đàn bà không màu mè, xanh đỏ, lại thường đằm thắm ấm áp. Họ chọn sống cuộc đời “nước lọc” vì họ biết rõ họ muốn gì và được gì từ đó, chứ không phải vì họ đần đụt hay kém cỏi mà không sống được đời”cocktail”.
Họ quên mất rằng, mỗi lần sôi sùng sục, bắn tung tóe, là một lần nước bị làm đục, bẩn hay biến chất. Nước không còn tinh khiết nữa, mà có vị ngang ngang. Nước không còn mát lành nữa, mà có mùi thạch tín.
Thế nên, muốn “nước lọc” luôn mát lành, thì rượu mạnh ơi, xin đừng sóng sánh!
Bài viết hay nhỉ? Nhưng nói thật, tôi chẳng muốn làm nước lọc đâu, ít nhất là ở thì hiện tại. Giờ tôi đang còn trẻ, nên tôi muốn đàn ông coi mình như loại rượu vang mê mẩn, phải nâng niu trân trọng mới có thể cảm nhận được hương vị tinh túy ẩn chứa bên trong con người. Họ, phải trả giá vì tôi, chứ không dễ dãi đến mức được thoải mái phung phí.
Hiện giờ mình độc thân, nhưng nhất quyết phải quyến
rũ - trong mắt vài người. Vì thế, trước khi là người vợ "nước lọc",
mình muốn vài lần điên rồ như "rượu mạnh" cho bõ những tháng ngày trẻ
trung.
Trời ạ tự nhiên viết đến đây tôi lại giật mình trộm nghĩ: Có khi vài người đọc xong lại bĩu môi bảo nước ốc mà đòi chòi cocktail hjhj. Cơ mà từ lâu tôi đã thắc mắc không hiểu sao ông bà ta lại bảo "nhạt như nước ốc", vì lần nào đi ăn mà không xin thêm bát nước nóng hổi đậm đà ấy là tôi không chịu được ấy.
Sau khi bàn luận
tranh cãi một hồi, một cậu bạn của tôi biết rằng không thể xoay chuyển suy nghĩ
của con bé cứng đầu nên mới kết luận một câu rằng: “Rốt cục đàn bà vẫn là
người thiệt thòi, vì quyền lựa chọn bao giờ cũng vào tay đàn ông!!!”. Nghe sao mà hay???
Vốn rất dị ứng với
mấy chuyện phân biệt nam nữ nên câu nói này thực sự “động chạm” đến tôi, nó ấm ức
trong tôi tương tự như cái chuyện bình đẳng giới thời nay – khi mà miệng ai
cũng ra rả lời hay tiếng đẹp vượn hót chim kêu thì thâm tâm vẫn tồn tại vô số
những tư tưởng thiên vị nam giới – mà nghiễm nhiên được xã hội công nhận như
chuyện muôn thuở.
Rút cục thì trong
tình yêu và hôn nhân, quyền lựa chọn có phải luôn thuộc về đàn ông?
Lại kể đến chuyện một anh bạn mà tôi quen ngày xưa, hồi tôi còn là cô bé sinh viên ngố nghế. Anh ta là Sinh viên Đại học danh giá, không đẹp không xấu,
không cao quá hay thấp quá, không rượu chè thuốc lá, tính tình vui vẻ hòa đồng,
tuy đôi lúc hơi phô trương nhưng chung quy vẫn là người tốt – điển hình của
hình mẫu thanh nhiên trẻ mẫu mực của đất nước.
Nhưng phải cái tình
duyên lận đận, nên chưa từng được trải nghiệm lấy một mảnh tình vắt vai. Mấy
hôm trước tôi thấy anh ấy công khai tán một chị bạn cùng lớp, nhiệt tình hăng
hái lắm, tư tưởng thoải mái như chắc thắng cả 200% rồi, nhưng một ngày chị theo
zai khác bỏ cuộc chơi, anh lại âu sầu về nơi chốn cũ.
Một thời gian sau gặp
lại thấy anh đã vui vẻ bình thường, anh bảo: “Nói thật với cô, người như
anh tán ai mà chẳng được, chỉ là vì anh chưa tìm thấy đối tượng thực sự phù hợp
nên không thích tấn công quyết liệt đấy thôi”.
Ôi người đàn ông thế
kỷ 21. Có quyền lựa chọn, có quyền sang chảnh nên mới bị gái phũ cho đến thế.
Thê thảm không?
Thời buổi này không
thiếu những anh chàng mặt đẹp tính tốt ví dày, nhưng họ quý hiếm trăm năm mới
có một hệt như thứ rượu mạnh hảo hạng, nên mặc nhiên được tha hồ lựa chọn cùng
đi bên cạnh hằng hà sa số những loại nước đủ mùi vị khác, thậm chí là cả nước lọc,
miễn phù hợp để tạo nên ly cocktail tuyệt hảo cả đời có một là đủ.
Còn phần lớn
cuộc đời này rượu ngon tinh túy chắt lọc được ít lắm, thế nên ở trên tôi mới
nói: Đàn bà có rượu vang nước lọc, thì đàn ông cũng đầy đủ thể loại nước ngầm
nước cống.
Đại dương mênh
mông, ao hồ sâu thẳm, chỉ cần dòng chày có chút lệch hướng, cuộc đời người đàn
ông sẽ từ rượu vang mà trôi tuột về với cống ngầm lúc nào chẳng hay. Mà ở tận
nơi đáy sâu ấy, bạn nghĩ mình còn có quyền lựa chọn?
Dạo này trong câu
chuyện phiếm mỗi tối của tôi và mấy cô bạn độc thân, nhắc đến nhiều hơn về hôn
nhân. Và chồng.
Mỗi người đều vẽ ra
cho mình một hình tượng người đàn ông hoàn hảo của đời mình, mơ mộng về ngôi
nhà hạnh phúc cùng bạn đời và những đứa con đáng yêu. Trong con mắt của những
cô gái 30 như chúng tôi, Tăng Thanh Hà quả là một người phụ nữ may mắn và đáng
để ngưỡng mộ - vì cô có người chồng hoàn hảo tuyệt đối như Louis Nguyễn .
Tôi ghét chuyện
phân biệt đối xử, nhưng tôi biết, cuộc sống ở một đất nước “đặc sệt” văn hóa
phương Đông gần 3 chục năm nay vẫn ảnh hưởng đến mình ít nhiều. Tư tưởng hằn
sâu từ khi còn thai nghén ấy khiến tôi chạnh lòng khi nghĩ đến những bác công
nhân già ngày ngày vật lộn trong đống gạch đá bụi mù đẫm ướt lưng áo, nhưng vẫn
chẳng thể đủ tiền nuôi sống gia đình...
Đơn giản bởi vì trong thâm tâm tôi, và
rất nhiều những người phụ nữ khác, đàn ông vẫn mãi là trụ cột của gia đình. Phụ nữ càng tự lập, càng dư dả về tài chính,
hình mẫu người đàn ông lý tưởng trong mắt họ càng tiến lên những bậc thang cao
vút hơn nữa.
Làm người đàn ông sống
trên đời được nhiều thứ, nên trọng trách mà người phụ nữ hy vọng và đặt trên
vai họ cũng nặng nề không kém. Đừng ngồi ở dưới nắp cống mà vẫn không biết mình
biết người, dương dương tự đắc rằng ta đây là đàn ông con trai chẳng sợ không
kiếm được vợ, gái sang chảnh mấy cũng phải đến lúc xếp hàng cho ta lựa chọn.
Thế
kỷ 21 rồi chứ không còn ở thời phong kiến xa xôi, xã hội này đầy rẫy những cô
gái giỏi giang tự tin làm chủ cuộc sống của mình hơn khối anh mang tiếng đàn
ông. Nồi nào đi với vung nấy, một bước sa chân cả đời xuống dốc, nhất là trong
thời buổi số lượng nam giới áp đảo phái nữ như thế này, thì quyền lựa chọn chỉ
dành phần hơn cho những anh chàng “rượu mạnh” hảo hạng mà thôi.
Mà, muôn thuở từ
xưa đến nay, đàn bà vẫn mang tiếng “sâu sắc như cơi đựng trầu” hơn đàn ông nhiều.
Biết đâu đấy, mang danh được quyền lựa chọn. Chưa hẳn đã thực là người quyết định.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét