Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013

NOTHING


Chiều nay đi làm về sớm hơn thường lệ, thấy lòng trống rỗng, phố xá vẫn đông nguời mà sao ta thấy cô đơn quá....cô đơn giữa một biển nguời. Đôi khi giữa cái dòng đời đầy bon chen và xô bồ này, có những phút lặng như thế, có những góc tĩnh như thế, để nước mắt chảy trôi, nghe mặn chát nhưng thấm thía, rồi lại đứng dậy, thản nhiên mà bước tiếp qua những ngày cô đơn.

Sau những buớc chân buớc đi ta thường cảm thấy như mọi thứ trong ta sụp đổ. Nhưng hãy bình tâm và nhìn lại ta sẽ thấy cuộc đời luôn công bằng, ta sẽ nhận lại được rất  nhiều thứ cân bằng với những thứ ta đã mất đi.

Khi niềm tin đi mất ta hụt hẫng, bàng hoàng, và thấy trước mắt ta mọi thứ như mù mịt. Ta cảm thấy mình như mất đi một phần cuộc sống, ta mỏi mệt khi phải lê từng bước chân đến nơi làm việc, ta uể oải với từng bát cơm khi phải nâng lên rồi hạ xuống, ta bỗng rơi những giọt nước mắt mặn chát, ta nhìn vào không gian xa xăm vô định, ta tìm đến công việc chỉ để mong không còn thời gian rỗi để mà nhớ mà buồn, nhưng ta đã nhầm và càng làm cho nỗi cô đơn trong ta đầy hơn khi màn đêm ùa về.

Ta cảm thấy cô đơn lạc lõng trên đường đời, ta tìm đến âm nhạc nhưng sao ta lại chỉ nghe những khúc ca buồn để rồi nước mắt lại rơi. Ta lại mệt mỏi tìm đến cái tivi, xem một bộ phim cho khuây khỏa, nhưng kìa ta lại rơi nước mắt cùng nhân vật trong phim bởi ta thấy nó giống với tâm trạng của ta bây giờ. 

Ta tìm đến bạn bè, lúc đó người bạn thân của ta cũng đang đau khổ và còn đau khổ hơn kìa. Ta tìm đến với người thân, nhưng ta đâu có thể cất nên lời..... làm như thế những người thân của ta lại thêm lo lắng cho ta. Đúng rồi, ta tìm về với biển, nhưng biển buổi chiều lại càng cho ta cái cảm giác mênh mang

Mệt mỏi ta chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết....tỉnh dậy trời đã tối... ta thấy còn đọng một giọt nước mắt ở khóe mi, ngồi dậy lau đi giọt nước mắt còn vương, oh không phải nứoc mắt, đó là do bụi bay vào mắt mà thôi... rồi lát nữa mắt sẽ hết đỏ ấy mà.... quyết định viết ra những gì ta nghĩ. Có thể từ nay ta sẽ ko viết gì thêm nữa, tặng blog này cho tất cả mọi nguời .Thấy nguời như quả chanh vắt kiệt nuớc... hết cảm xúc






2 nhận xét:

  1. Hi Huong,
    Anh rat thich bai viet nay vi doi khi chinh anh cung o trong tam trang nay. Nhung dong chu cua Huong da "touch heart" cua nguoi doc.

    Huynguyen_1970

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn anh Huy. Mong muốn sẽ nhận được nhiều lời nhận xét hơn nữa.
    Trân trọng

    Trả lờiXóa