Tôi copy nguyên văn tin này của đài VOA:
“…Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama kỷ niệm 51 tuổi .
Buổi sáng, ông đánh dấu ngày này bằng một chuyến đi đánh golf tại căn cứ Không quân Andrews, gầnWashington . Sau đó ông đến Camp David, trại nghỉ ngơi của tổng thống, cũng ở bên ngoài Washington, để có hai ngày cuối tuần yên tĩnh.
Các lễ mừng sinh nhật của ông sẽ tiếp tục qua tuần tới, khi ông dự các buổi sinh hoạt gây quỹ tái tranh cử tại Chicago, lấy chủ đề đánh dấu sinh nhật ông.
Một trong những buổi gây quỹ sẽ diễn ra ngay tại căn nhà của ông tạiChicago …”
Buổi sáng, ông đánh dấu ngày này bằng một chuyến đi đánh golf tại căn cứ Không quân Andrews, gần
Các lễ mừng sinh nhật của ông sẽ tiếp tục qua tuần tới, khi ông dự các buổi sinh hoạt gây quỹ tái tranh cử tại Chicago, lấy chủ đề đánh dấu sinh nhật ông.
Một trong những buổi gây quỹ sẽ diễn ra ngay tại căn nhà của ông tại
Thôi, chuyện tổng thống Mỹ Obama mừng sinh nhật lần thứ 51 của mình hoành tráng hay đơn giản, không bàn tới. Đấy là quyền của ông ấy, nhưng tôi muốn bàn tới chuyện…ông Tổng thống Mỹ, chuẩn bị hết một nhiệm kỳ làm tổng thống mới 51 tuổi.
Ngồi ngẫm nghĩ, chế độ tư bản, nhất là Mỹ, tại sao họ giỏi thế. Chọn được toàn những người trẻ, có tài để lãnh đạo đất nước. Như vậy khi ông Obama lên làm tổng thống một cường quốc về quân sự và kinh tế mới có 47 tuổi.Tôi biết, Đảng Dân Chủ, Đảng của tổng thống Obama, để chọn một ứng cử viên ra tranh cử với Đảng Cộng Hòa , thì trước ngày bầu Tổng thống, trong nội bộ Đảng Dân Chủ đã có một cuộc tranh cử khốc liệt của một số ứng cử viên để các Đảng viên Đảng Dân Chủ lựa chọn. Với tài hùng biện, mẫn tiệp về trí tuệ, biết thu phục nhân tâm…ông Obama được các Đảng viên Đảng Dân chủ nhất trí bầu lên làm ứng cử viên của Đảng Dân Chủ ra tranh cử với ứng cử viên Đảng Cộng Hòa và một số ứng cử viên của các Đảng khác, vào chức Tổng thống Mỹ.
Ở Việt Nam, độ tuổi từ 40 đến 50 làm bộ trưởng, đã thấy “kinh”, nhiều báo chí sẽ đưa tin, rồi khen nức nở… nhưng độ tuổi này mà làm Thủ tướng Việt Nam, hoặc hơn nữa Chủ tịch Quốc Hội, Chủ Tịch nước, ở Việt Nam, tính theo thời gian từ sau năm 1975 đến giờ thì thực sự đó là …công việc “hái sao trên trời”.
Nếu chọn cán bộ lãnh đạo, ở Việt Nam như hiện nay, chúng ta thấy, ít nhất người ta xét nét về … thành phần lý lịch, nếu không, cũng thuộc diện cơ cấu, con ông cháu cha…. tiếp nữa là đồng hương, vùng, miền… hay như là một lời đánh giá của tổ chức Đảng “… Có quá trình trưởng thành từ cấp cơ sở trở lên, luôn hoàn thành nhiệm vụ được cấp trên đánh giá tốt…”, hoặc là “
Được sự nhất trí cao trong Ban Thường vụ để đồng chí đó vào chức vụ này…”. Lạ kỳ hơn là lời giải thích: “ …Vào chức vụ đó do Ban tổ chức Trung ương cử xuống để thử thách…” hay “Do Mặt trận Tổ Quốc giới thiệu…” Tất cả những lý do này không thể hiện tính dân chủ, gần như là sự áp đặt của một số người, một tổ chức, một nhóm lợi ích…. bỏ qua sự lựa chọn của Đảng viên một Đảng đang cầm quyền, Nhân dân không được có ý kiến, chưa bầu cử đã biết ai trúng cử… cũng vì thế, ở Việt Nam hiện tại người ta hay nói đến chuyện chạy chức, chạy quyền, bêu xấu nhau trong nội bộ mỗi khi đến kỳ bầu cử, bằng cấp giả lan tràn, tạo ra nhiều khe hở cho những kẻ cơ hội lách vào… Đó là một trong những nguyên nhân chính dẫn đến xã hội không ổn định, kinh tế khó phát triển, lòng dân không yên, họ thiếu tin tưởng vào cách điều hành của chính phủ…
Suy đi tính lại, muốn chọn được lãnh đạo giỏi, chín chắn, đạo đức, lại trẻ tuổi không còn cách nào khác là thực hiện DÂN CHỦ, DÂN CHỦ THỰC SỰ.
Không có bầu cử tự do, hoặc “ tự do dân chủ” chỉ là hình thức, chịu sự chi phối của một Đảng cầm quyền như đã nói ở trên, dứt khoát sẽ khó tìm ra người giỏi, trẻ tuổi, tài cao vào vị trí lãnh đạo đất nước.
Nếu không làm được như thế, để rồi ở Việt Nam , nhìn sang nước Mỹ, sẽ có người thốt lên: “ Ơ! Tổng thống Mỹ mới có 51 tuổi thôi à.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét