Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2013

CHUYỆN TÌNH LÍNH PHÒNG KHÔNG



Chuyện tình anh lính phòng không

Áo thiên thanh xanh bầu trời hi vọng,
Giấc mơ nào mối tình thủa đôi mươi.

Chiều thu vàng, mưa buồn giăng lối phố
Hương sữa đưa vương vấn dáng áo xanh.
Cái lần đầu gặp nhau trong bẽn lẽn,
Má thẹn thùng, em đứng ẩn lưng anh.

Nhớ cơn mưa cho tình yêu thêm lớn
Tóc em dài yêu quá gió thu bay
Nụ hôn nào vụng trộm buổi chia tay
Anh đi rồi má hồng còn thổn thức.

Có không anh những lời em đã nói,
Yêu em rồi, anh sẽ khổ cho coi.
Em bướng bỉnh, lí lẽ và tranh cãi, 
Chẳng nghe lời những lúc giận anh đâu.

Lệ hoen sầu vì đâu đêm mưa gió
Thương anh rồi thương cả nỗi nhớ mong
Cơn gió nào đưa em về nơi ấy
Nơi gửi trao trọn vẹn cả tấm lòng.

Ai bắt anh yêu em hoài chi mãi
Cái luật này bướng bỉnh đúng không anh?
Anh nhẹ nhàng như sắc áo thiên thanh
Em ồn ã như sông mùa nước nổi.

Đưa em trôi về một miền kí ức
Thủa ban đầu mơ mộng những nhớ thương.
Đất Sơn Tây hay lòng em gọi mãi
Vương vấn hoài, mơ tiếp một ngày mai...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét