Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

ÔI NHỮNG CÁNH THƯ NGÀY ẤY


Đã lâu rồi tôi chưa nhận đựơc một lá thư tay, hay nói đúng hơn là thời đại công nghệ thông tin phát triển vượt bậc, thư tay đã trở thành " mỹ từ xa xỉ" với mọi người. 

Đơn giản vì viết thư tay mất rất nhiều thời gian, cộng thêm tốn hao giấy mực. Viết một lá thư có thể tốn 2, 3 đôi giấy, viết rồi lại xé, xé rồi lại viết và cứ thế. Rồi lại phải tốn thời gian mang thư đi gởi, rồi lại hồi hộp chờ đợi đứng ngồi không yên mong ngóng tới ngày được nhận thư hồi âm. Tất cả những điều đó nó càng làm cho con người ta ngày một lười viết thư tay và dần lãng quên đi những gì gọi là kí ức.
Còn đâu hỡi Những lá thứ tay
Tôi biết thời đại ngày nay công nghệ thông tin phát triển lắm, chúng ta đâu cần phải mất nhiều thời gian công sức cho một bức thư, cũng không cần tối thời gian đi gởi thư, rồi lại chờ đợi hồi âm... Viết thư tay nhanh lắm cũng phải mất 3 ngày, còn nếu chậm thì có thể mất cả tuần, đó là chưa kể việc thất lạc hay nhầm địa chỉ. 

Ngày nay muốn liên lạc với nhau người ta chỉ cần viết một cái Email rồi click chuột gởi là xong, người ta có thể nhìn thấy mặt nhau những khi lên yahoo chat, người ta có thể nghe giọng nói của nhau mỗi khi gọi điện thoại cho nhau. Chỉ trong vài giây người kia có thể nhận được hết những thông điệp yêu thương từ người thân của họ mà không cần phải tốn quá nhiều thời gian quá nhiều giếy mực. Song, chợt nghĩ giá trị của những lá thư tay ngày nay đã chìm vào quên lãng...


Còn đâu hỡi Những lá thứ tay
Thời còn là học sinh tôi và nhỏ bạn thường viết thư tay liên lạc với nhau vì hai đứa học ở hai thành phố, cứ mỗi tuần tôi lại viết một lá thư cho cô ấy kể về gia đình, học tập. Những lá thư đã được viết vào đêm khi ánh đèn đã tắt, những lá thứ có khi thấm đẫm giọt nước mắt và những nỗi buồn của tôi. Giờ đây dù thời gian đã đi qua dù có bao nhiêu thay đổi, dù nét chữ trong thư đã nhòe theo năm tháng, dù mảnh giấy đã trở nên úa vàng... cho đến giờ tôi vẫn giữ những bức thư ấy, bởi với tôi đó là kỷ niệm đẹp của một thời học sinh thơ mộng quá.

Còn đâu hỡi Những lá thứ tay
Ngày nay người ta có thể dùng một cái click chuột để gởi cho nhau những lời yêu thương, người ta có thể gọi điện cho nhau hàng giờ, người ta có thể nhìn thấy mặt nhau qua yahoo chat... Nhưng tất cả những thứ ấy sao quá mỏng manh, bởi tôi sợ một ngày nào đó người ta cũng có thể dùng một cái click chuột để delete đi tất cả.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét