Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

BUỔI TỐI LẠNH ĐÁNG NHỚ


Phóng xe khi hm toà nhà lao vào đêm mưa gió rét mướt. S tin lương overtime va lĩnh nóng hi trong túi nhưng chng giúp mình cm thy m lên chút nào. Thi tiết Hà Ni thay đi tht đt ngt. Bui sáng đi làm vn thy nng hưng hng, đến cui bui chiu mưa gió đã gào thét m m ngoài ca kính.

 Bng đin t trước ca trung tâm đin máy ngã tư chy l l mt hàng ch s: 22:37, đèn giao thông đã ch còn nhp nháy màu vàng... tăng ga, mc cho mưa gió cùng bi cát châm nhng mũi kim nhoi nhói vào mt vào c. Mình còn hơn 20 phút đ chy t trung tâm thành ph v ch mình đang – thôi tiết kim phút nào hay phút đó.

Hôm nay ngày đầu đi làm overtime, muợn đuợc xe đứa bạn đi vì chỗ làm xa quá. Nhà lại chẳng còn chỗ nên phải gửi xe bên ngoài. Nhưng không may cho mình, chưa đến mười mt gi, cánh cng có tm bin “Nhn trông xe” đã khoá im m, bên trong đèn tt, ti om. Có l thi tiết mưa gió này khiến ông bà ch nhà không kiên nhn thc đi khách như mi hôm. Sau khi bm chuông mt đôi ln nhưng không thy ai tr li, mình vòng xe đi ngược tr ra ký túc xá sinh viên cách đó vài trăm mét. Bãi xe ca ký túc xá m ca đến tn mười mt rưỡi hoc mun hơn, có l mình vn còn thi gian kiếm cái gì đó nóng nóng lót d. Gn na tiếng đi ngoài đường vi chiếc áo công sở mng khiến năng lượng t chiếc bánh kp Gogo Green mà tim KFC đưa lên văn phòng lúc sáu gi tiêu hao sch. D dày mình bắt đầu  réo lên nhng tiếng óc ách n ào, va hay mt  liếc thy tm bin ghi my ch “Bánh khúc gia truyn” dng bên chiếc chõ mt góc va hè.

Bà bán hàng thoăn thot bi ly nm bánh khúc màu sm dính ht xôi trng lm tm đt vào gói giy lót nylon, va bi thêm xôi bên ngoài va xuýt xoa “tri mưa gió thế này ăn bánh khúc là nht”. Mình m ví ly tin. Chng còn đng l nào, ch còn my t năm trăm nghìn va lĩnh lúc chiu. Bà bán hàng đang cm l mui vng đnh rc vào bánh, thy t tin trong tay mình, lin b luôn l xung, ging nói đang xi li bng lnh như ướp đá:
- Đưa tin l đi, không có tin gi li đâu.
- Nhưng cháu hết sch tin l ri.
- Thế thì thôi – bà ta p ch xôi bánh khúc tr li chõ.
- Hay cô bán chu cho cháu, mai cháu qua cháu tr.
- Biết mày đâu mà cho chu. Ra hiu tp hoá đi tin đi ri mua.
Theo hướng tay ch ca bà bán xôi bánh khúc, mình đến trước ca hiu tp hoá. Ca hiu đã dn hết hàng vào trong nhưng vn m ca, mt cô bé chng mười lăm tui đang xếp li my hp các tông.
- Em ơi, đi cho ch t năm trăm vi.
Cô bé ngoan ngoãn cm t tin vào trong nhà. Có tiếng mng nhiếc vng ra nhưng c th thếo thì Phương nghe không rõ. Ri cô bé quay li, bi ri đưa tr t năm trăm ngàn cho cô, nói qua quýt.
- Cô cháu cm hết tin v ri. Cháu ch dn hàng thôi .
Mình nhìn c ch thiếu t nhiên ca cô bé giúp vic, ch thy ti nghip ch không thy gin. Có l cô bé mi b bà ch bên trong mng cho vì không biết t chi, đêm hôm khuya khot không lo dn cho xong còn đi tin đi nong, ng ngn. mà cô thy mình cũng ng ngn tht. Hàng quán quanh đy đã ngh hết, đường càng lúc càng vng, đin thoi thì đã hết sch pin, vy mà vn đng đc ra đây, hy vng đi được năm trăm ngàn ra tin l đ mua xôi bánh khúc. Đáng ra mình nên gi nhanh cái xe cho xong ri v nhà mi phi.

Bãi xe ca ký túc xá vn sáng đèn. Ông trông xe chìa chiếc vé ép plastic cáu bn, nhìn mình chăm chú mt lát như nhn dng ti phm ri mi m li. Câu nói ca ông khiến mình lại thc s lâm vào cnh d khóc d cười:
- Cho xin tin trước nhé.
- Sáng mai ly xe cháu tr được không ?
- Bn mày c leo lo bo sáng mai con tr ri sáng mai li đùn đy lon lên ri ly xe đi mt, tao còn l gì!
- Cháu không phi sinh viên đâu . Nhà cháu trong B3.
- B3 gì mà B3, không tr tin trước thì đi ch khác mà gi!
- Gi này làm gì còn ch nào bác ơi. Vi c cháu có tin ch không phi không có.
- Có tin sao không tr?
- Nhưng cháu không có tin l.
- Thì đưa tin chn ri tao tr li.
- Đây – Mình rút ví chìa nhanh t năm trăm nghìn.
- H? Mày đùa tao đấy hả!

Nói dt câu, ông trông xe git li cái vé trên tay mình, quày qu b vào trong. Mình va bc mình va bun cười, đành r ga chy đi. Nếu không tìm được ch gi xe, có l mình s phi  tính đến chuyn tt vào nhà ngh nào đó đ c người và xe trú tm qua đêm nay… Không, my nhà ngh đèn hng ngoài đường ln kia không phi là ch dành cho nhng người đàng hoàng. Thà mình đi sang tn đu kia thành ph đp ca nhà my đa bn hi đi hc đ xin ng nh còn hơn!

Ánh sáng ca mt cabin đt máy ATM ca Vietinbank thu hút s chú ý của mình. Ti sao mình không nghĩ ra sm hơn nh? mình có th ca mt ngân hàng cùng liên minh th vi Vietinbank nên có th dùng th ca mình rút tin trên máy này. Mà ATM ca Vietinbank thì cho phép rút c t tin polyme mnh giá nh nht. Vy là sp được ăn xôi bánh khúc và gi xe ri…

Nhưng thông báo máy ATM ngng hot đng hin th gia màn hình đã ngay lp tc dp tt nim vui nho nh mi nhen lên trong tâm trí mình. Đêm càng v khuya mưa vẫn như trút ....không th ngăn nhng cơn gió khô buôn but lùa sâu vào đường hô hp, mình bt đu ht hơi ri ho, c hng cũng bt đu ran rát. Có l phi b ý đnh chy xe lòng vòng tìm thêm đim đt máy ATM thôi, mình m đến nơi ri... qu quyết dng xe trước ca mt nhà thuc.

Ca cun đã h xung mt na nhưng bin hiu hp đèn ca nhà thuc vn sáng. Mình dng xe nghiêng đu nhìn vào. Người ngi sau quy hình như còn khá tr, đang va ghi chép nhãn thuc va huýt sáo theo mt bn nhc trong b phim Hàn đang ni. Mình ngp ngng lên tiếng gi ri khom lưng chui qua ca, vào bên trong. Người kia ngng huýt sáo, ngng lên, có v khá… kinh hãi khi bt gp b dng tím tái xơ xác ca mình. Mình nhìn lướt qua thuc trong t kính, dõng dc nói:
- Anh bán cho em mt hp Strepsils.
- Ch ly Strepsils cam hay bc hà? – người thanh niên bán thuc hi, có v cũng ly li bình tĩnh khá nhanh.
- Loi nào cũng được. Bao nhiêu tin ?
- Mt hp hai nhăm nghìn.
- Thế anh cho em hai, à không, bn hp đi.
Người thanh niên bán thuc đang lom khom ly thuc trong t, thy mình nói thế thì ngng lên nhìn mt cái, như mun xác đnh cô nói tht hay đùa. Mình cười gượng go, chìa t năm trăm nghìn:
- Em còn mi t này, s mua mt hp thì anh phi tr li nhiu, không bán.
- Bán ch – người kia đng thng dy, va cho thuc vào túi va cười – nhà thuc làm gì mà không đ bn trăm my chc nghìn tr li ch.
- Thôi, anh c bán cho em bn hp, đng nào thì em cũng đang cn.
Nói đến đây mình ht xì lin my cái, nước mt nước mũi giàn gia. Người thanh niên đnh đưa cái túi có bn hp Strepsils cho mình, thy vy li b hai hp ra. Anh ch mt hp thuc khác trong t kính.
- Hay là ch mua hai hp Strepsils và mt hp Cm Xuyên Hương này, vn hết tng y tin mà li cha được hai triu chng. Ch ht hơi nhiu như thế chc là đi gió, b lnh. Ung Cm Xuyên Hương vi nước m s phòng cm mo.
- Vâng, thế cũng được. À, nhà mình có bán giy ăn không anh?
Sau mt tiếng cười kh, hp khăn giy chìa ra trước mt mình cùng mt l thuc mui sinh lý:
- Ch nh cái này ri hãy dùng giy, nh xì mũi t t tng bên mt.
Mình làm theo li người thanh niên, t nhiên cm thy rưng rưng trong mt. Người thanh niên cúi xung tiếp tc kim kê s thuc, không nhn ra rng nhng c ch rt bình thường ca mình đã khiến người đi din xúc đng thế nào. Xếp my t tin va được tr li vào ví, mình chào người thanh niên bán thuc ri vi vã quay v bãi xe ký túc xá, va kp đy xe vào bãi gi trước khi hết gi. Ông trông xe dù vn cn nhn “sao không chun b tin l” nhưng không xua đui t năm mươi ngàn mà mình chìa ra. Bà bán xôi bánh khúc đã dn hàng, nhưng mình cũng không thy thèm hay tiếc chiếc bánh mua ht na. Đ ăn do mt người không biết cm thông và thay đi thái đ còn nhanh hơn thi tiết như bà chun b có l cũng chng ngon lành gì.

Mình ro bước trên con đường nm gia hai khi nhà, lng nghe tiếng chân ca chính mình hoà nhp vi tiếng gió đp vào cánh ca s nhà ai quên đóng. T lúc trong hiu thuc, mình đã bóc mt viên Strepsils ra ngm. Viên thuc đang dn tan hết, mang theo v ngt ca sirô cam và v đng ca thuc, c hng mình đã bt đau rát so vi lúc phóng xe trên đường. Khi mình m ca vào nhà, đng h trên tường đã sp ch mười hai gi. Mt bui ti tưởng rng ch gp toàn nhng th lnh lo, cui cùng li kết thúc bng my viên Cm Xuyên Hương ung vi nước m, cũng chng đến ni nào. Trước khi chui vào chăn, mình bt đin thoi lên, cm sc và đt li chuông báo thc thành bn nhc trong b phim Hàn đang ni

1 nhận xét:

  1. Toi nghiep cho em qua!Nhung cuoi cung,em cung duoc goi xe va khong phai thue nha tro.Cuoc doi sao co nhung luc kho khan cu toi don dap qua,phai khong em?Dung la ong ba minh noi:Hoa vo don chi ma,Anh cung nhieu lan gap kho khan going em vay do.Thoi cu no luc va co len thoi em oi!

    Trả lờiXóa