Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2013

ĐÀN ÔNG NHƯ NHỮNG GIỌT SUƠNG MAI

Người ta thường ví đàn bà như đóa hoa. Rồi mặc nhiên cả đôi bên đều công nhận. Đặc tính của hoa là đẹp, thơm, màu sắc lộng lẫy và quyến rũ nhất là mỗi khi hoa nở: Thanh khiết, lặng lẽ, từ tốn, khiêm nhường, e ấp...




Thế nhưng bông hoa chỉ thực sự tuyệt đẹp và cuốn hút khi ta ngắm nó với những giọt sương long lanh trên cánh hoa buổi ban mai, hay ta thấy nó khẽ đung đưa trong gió nhẹ. Như thể hoa đang khóc vì ngập tràn hạnh phúc, như thể hoa đang lắc lư theo một điệu nhạc nội tâm rung lên từ nơi thẳm sâu của tình yêu vô bến, vô bờ.




Chính bởi thế tôi vẫn nghĩ người đàn ông chính là giọt sương mai, là ngọn gió thoảng nâng giá trị của người phụ nữ lên nhiều bậc. Chính cảm xúc của đàn ông đã tạc những người phụ nữ trở thành tác phẩm tuyệt tác của cuộc đời.


Ngày là cô bé có mái tóc đuôi gà ngúng ngẩy. Cô bé nào cũng muốn có một thằng bạn nghịch ngợm bên mình. Thằng bạn đó rất... buồn cười mỗi khi nó rủ các cô chơi U, đánh khăng, đá bóng, tát cá, đá cầu... Thằng bạn đó có thể uýnh đứa nào bắt nạt các cô dẫu sau đó nó bị đánh tơi bời. Thằng bạn đó không biết nhẫn nại đợi các cô thắng trong trò đánh chuyền hay bán hàng mậu dịch. Nó túm tay các cô kéo cô chạy miết trên con đường mà chỉ có nó biết sẽ đến đâu. Rồi dừng lại ở một nơi bất định.


 Cả hai đứa mặt đỏ gay, thở hồng hộc... và cười phá lên. Nó nhìn lên trời và la lên:
- Ối trời xanh đẹp quá!

Chính cái lúc cô bé ngửa mặt nhìn trời thì nó đập đét vào vai cô bé và xòe ra cho cô xem... một nắm táo xanh (Loại táo bi bé xíu) chín vàng. Thế là chia nhau, thế là xảy ra tranh chấp vì thiếu công bằng vì ai cũng đòi phần hơn. Thế là đuổi nhau tiếp và cuối cùng là... mệt quá lăn ra chân đống rơm cùng nhìn trời và nhai những trái táo chua loét trong niềm vui thiên thần mà chỉ tuổi thơ mới có


Tớ cho cậu. 



Bầu trời của tớ
nền trắng mây xanh. 
Cậu cho tớ
mặt trời hồng
đỏ rực.
 Tặng nhau những món quà bí mật
cũng chưa biết là gì
 bởi vì, cậu biết không?
... có khi mai mới có!

Tuổi dậy thì, chính ánh mắt nhìn lạ lạ lạ của cái cậu nào nào nào í lại làm lòng ta xao xuyến. Ta rửa mặt và thấy hình như mình không đẹp lắm. Và ta rửa rửa rửa, tắm tắm tắm kỹ hơn. Ta chải đầu và thấy tóc ta sao lại xù xù xù như là con rối và ta chải chải chải nhiều lượt mỗi ngày. Thế là như những giọt sương mai mỗi ngày ấm gốc. Chính cái cậu nào nào í hoặc những cái cậu cứ nhìn ta hơi bị ky kỹ í, cả cái cậu bảo ta có má lúm đồng tiền xinh nhỉ í... đã biến ta trở thành cô gái mơ màng: Thấy cánh chim bay lòng buồn man mác; Thấy cánh đồng lúa vàng rực rỡ giấc mơ vàng; thấy ngọn gió chiều, hạt mưa giăng ẩn giấu niềm cảm xúc...

Rồi lại có cái cậu (suốt ngày xách cặp lẽo đẽo theo ta) ngày tốt nghiệp phổ thông chép vào trang sổ tay tặng ta với những dòng nắn nót:

Có người tính rất ngang
 chỉ riêng mỗi mình cho là duyên dáng
Có người rất quá đáng. 
Sao mình chỉ thấy đáng yêu hơn.
thì ta vẫn nhe răng ra cười nói rằng ta là kẻ chai sạn và mù văn chương bậc nhất!

Rồi ta trở thành thiếu nữ với những bước đi tự tin vì hình như có ai khen ta xinh, hình như có ai rất ngố tìm cách làm quen ta một cách lãng xẹt... khiến ta đêm về mơ những giấc mơ hoa.

Lại có ai đó giả vờ mượn ta cuốn sách và khi trả lúng túng chẳng dám nhìn. Ta nghi ngờ mở cuốn sách ra và... kinh ngạc thấy cái kẻ vụng về đó kẹp một bài thơ với những dòng tự sự:


Chúng mình bắt đầu từ đâu anh chưa hiểu
Chỉ biết rằng em rất đỗi trắng trong
Chiều hôm ấy còn nhớ nữa không?
Em lặng lẽ say sưa nghe anh kể
Muốn bịa nhiều nhưng thương lời em hỏi
Anh kể vụng về mà sao em tin thế
Trông ngây thơ mà buồn cười đáo để
Anh hiểu rằng: Em chỉ giỏi toán thôi!
...
Hỏi em nhiều mà một điều chưa hỏi
Khi ước mơ ấp ủ muốn nhân đôi...

Cho đến một ngày. Có một bản tình ca ngân lên những khúc ca huyền diệu nhất khi ta ôm hoa bước theo cái người chọn ta và ta chọn. Cái người lặng lẽ chăm sóc ta, công khai xí phần quan tâm, yêu chiều ta trước mọi người. Người đó nói với ta rằng:

Ở trong anh nơi sâu thẳm con tim
Ngự trị mãi tình yêu em vĩnh viễn
như muôn thuở trái đất tròn bình dị
như loài người thuở mới bắt đầu yêu.
Cuộc đời anh nơi chốn ấy bình yên
Em dông bão thổi bùng lên tất cả
Giông tố đi qua và hàng cây nghiêng ngả
Em là mây lành bay đến phương anh.

Ngọn gió yêu thương đã thổi bùng lên ngọn lửa. Đóa hoa thiếu nữ reo vui bừng nở lộng lẫy, đẹp đẽ biết nhường nào. Hạnh phúc vui reo bản tình ca bất tận trong mái ấm gia đình và bếp lửa...

Khá lâu sau.
Hàng loạt những trăn trở lo toan và sự đơn điệu phủ bụi lên tình yêu một lớp bụi cũ mèm. Người phụ nữ quên vấn khăn, búi tóc. Người phụ nữ để mặc mình bê trễ, cũ rích với thời gian như bông hoa mãn khai hối hả đợi ngày tàn cánh rụng... thì thật diệu kỳ, lại có một cơn gió thoảng từ một cái người cũ cũ, vụng về ngày xưa gửi đến bức thông điệp với những ca từ tiếng Nga có thể tạm dịch là:

Tôi chỉ có một mình em thôi
Như trong đêm chỉ có một mặt trăng
Như thảo nguyên chỉ có một cây thông
Như trong năm chỉ có một mùa xuân.
Có thể thời gian đã quá lâu
Có thể em đã yêu người khác
Có thể em không bao giờ quay trở lại
Chỉ cần em sáng mãi, sáng mãi...!

Chỉ cần có thế thôi, như vài giọt sương mai, như một cơn gió thoảng thế mà má người phụ nữ muốn hồng. Có gì đó lập tức hồi sinh và tràn đầy trong trái tim của họ. Họ thấy mình cần thay đổi, cần cố gắng, cần nâng cấp bản thân để tỏa sáng, để sáng mãi như hình ảnh ngày xưa mà trái tim người bạn kia đã lưu giữ. Và ngọn lửa tình yêu lại bùng cháy từ trong đống than sắp lụi tàn, nó khiến họ trở nên đẹp một cách đằm thắm hơn, lộng lẫy và quyến rũ hơn bao giờ hết. Một vẻ đẹp của nội tâm, của tình yêu vĩnh hằng.


Có câu chuyện vui đâu đó viết:
- Đố bạn biết bà già sáu mươi tuổi ngồi bên cửa sổ nghĩ gì?
- Nghĩ về tình yêu!

Đó chắc chắn là kết luận chính xác! Người phụ nữ khác đàn ông ở chỗ: Đối với đàn ông: Những thành tích mà họ đạt được; Những chiến thắng mà họ giành được khiến họ thường nhắc, nhớ và tự hào khi về già. Còn người phụ nữ khi có thời gian cho riêng mình họ luôn nghĩ, luôn nhớ về những tình cảm đẹp đẽ mà họ đã từng được nhận từ những người đàn ông đã từng có mặt trong cuộc đời mình. Những tình cảm có thể gần như giọt sương mai, có thể xa như gió thoảng.


Thậm chí có thể trước khi từ giã cõi đời, bài hát mà họ muốn nghe nhất không phải là kinh sám hối mà là bài hát có ca từ "Ta yêu em vì đó chính là em!"
Xin được tri ân những người đàn ông đã đem đến cho những người phụ nữ thứ tình cảm ân cần, đẹp đẽ như sương mai, gió thoảng làm cuộc đời họ ánh lên lấp lánh hào quang!

P/S: CHÚ Ý BÀI VIẾT KO PHẢI NÓI VỀ TÁC GIẢ, CHỈ LÀ CẢM XÚC VIẾT VỀ ĐỀ TÀI NÀY


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét