Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

TẠI SAO PHỤ NỮ ÍT SAY XỈN


Như một lẽ thường, người ta ít bắt gặp phụ nữ say xỉn hơn đàn ông. Không phải vì phụ nữ giỏi uống hơn cánh đàn ông, mà vì họ sợ nhiều thứ khi say hơn đàn ông.

Tất nhiên ngoài những câu chuyện về trinh tiết đức hạnh và những bảo vệ về thể xác, còn có lí do khác để phụ nữ ngăn mình khỏi những cơn say. Phụ nữ thì lắm suy nghĩ và cảm xúc phức tạp hơn đàn ông, ai cũng biết thế, nhưng không phải đàn ông nào cũng hiểu, khi say cái phòng tuyến cảm xúc của phụ nữ trở nên mong manh và dễ bị xuyên thủng hơn bao giờ hết. 


Vậy nên, họ sợ người khác nhìn thấy những cảm xúc rất thật ấy của họ, và họ không để mình say...
Hoặc ít ra không để mình say trước mặt người khác. Tôi có một cô bạn, mạnh mẽ và hay cười. Đôi khi nhìn nụ cười ấy tôi cảm thấy như thể cô ấy chưa từng biết tới va vấp. Cô hay thích tụ tập bạn bè làm vài ly rượu và tán đủ chuyện trời biển, nhưng cô chưa bao giờ xỉn. Kể cả những lần cao hứng nhất mà tôi thấy, cô ấy cũng chỉ uống tới mức chân hơi loạng quạng huyên thuyên dăm ba câu tối nghĩa rồi tự kêu taxi về dù những người khác đã xỉn quắc cần câu. 


Nhưng tôi cũng biết có những ngày cô ấy mua rượu về nhà, uống cho say mèm nằm bết giường hơn ngày chưa tỉnh. Khi tôi hỏi lí do, cô ấy cười và nói rằng "Cậu biết không, khi say con người ta chân thật nhất mà cũng giả dối nhất. Chân thật nhất vì người ta có thể bộc lộ ra những cảm xúc vốn giấu kín, là khóc lóc, và gào thét, là chửi rủa. Giả dối nhất vì lúc đó với họ ai đó vô tình cũng có thể trở thành bạn hữu tốt nhất trần đời, hay là một người yêu quyến rũ say đắm nhất thế gian. Rất nguy hiểm, nên cậu chỉ nên thật sự say khi một mình"


Tôi từng nghĩ khi say con người ta rất thật, nhưng khi nghe điều ấy, tôi mới để ý rằng, đúng hơn là khi say con người ta rất cô đơn và yếu đuối. Vì cô đơn và yếu đuối nên muốn dựa dẫm vào hơi ấm của kẻ khác. Phần lớn những cái ôm siết hay nắm tay khi say đều không còn đáng tin vào hôm sau khi tỉnh rượu. Thứ cảm xúc nhất thời ấy đến phút cuối thì lộ ra những rạn xước dễ nứt vỡ tới kì lạ. Tôi từ đó cũng thôi tin vào những cái vỗ vai dịu dàng hay những vòng tay ấm áp bên bàn rượu, dù lúc đó nó dường như lấp đầy một hố trống sâu hoắm trong cái bản ngã cô đơn của con người. Tôi từ đó cũng thôi để bản thân say bên ngoài, liêu xiêu nhưng đủ tỉnh táo để buông những hơi ấm vừa chân thật vừa giả dối ấy. Vốn dĩ, phòng thủ của cảm xúc không nên bị lơi là, hậu quả của nó có thể là những hố sâu hơn chẳng ai biết trước


Có người từng nói với tôi "uống rượu cũng chẳng tốt đẹp gì, nhưng uống sữa cũng chẳng làm bạn thấy khá hơn". Khi say con người ta có thể nhận ra vài thứ nhưng cũng có thể cảm thấy mất mát vài thứ. Với phụ nữ chắc đa phần là mất mát. Nhiều hay ít, nhanh hay chóng, họ không muốn cho người khác thấy phần mất mát ấy, nên họ ít say xỉn ở giữa mọi người...

...vì biết đâu sau cơn say rượu lại vướng vào những cái say khác ma mị hơn mà họ ngu ngơ chẳng tự khống chế nổi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét